Con trượt Đại học 3 lần, bố mẹ chi 7,2 tỷ cho sang Đức rồi hối hận vô cùng khi nhìn đứa trẻ ngày trở về

"Mẹ ơi, con muốn đi du học. Đây là cơ hội tốt để con có một công việc với mức lương cao khi trở về quê hương" - con trai nói.

***Bài viết là chia sẻ của một độc giả ở Trung Quốc

Tôi tên là Trần Lệ Dĩnh, năm nay tôi 58 tuổi. Tôi và chồng đều làm việc tại doanh nghiệp nhà nước. Sau khi nghỉ hưu, tôi được công ty thuê lại. Chồng tôi vẫn đang làm việc và rất thích công việc của mình. Nhiều cặp vợ chồng cùng độ tuổi với chúng tôi thích đi du lịch và có cuộc sống nhàn nhã.

Tuy nhiên, chúng tôi không dám lơ ​​là hay bỏ bê con trai mình. Bởi vì con trai chúng tôi đã 33 tuổi, không có công việc tử tế, chứ đừng nói đến bất kỳ cô gái nào thích nó. Khi tôi nói về con trai mình, tôi cảm thấy buồn và hối hận rất nhiều. Tôi không nhớ đã bao lâu rồi tôi không thể cười khi nhìn về con.

3 lần trượt đại học, con trai quyết định du học Đức

13 năm trước, con trai tôi đã trượt đại học hai lần. Nhìn vẻ mặt lo lắng của con, tôi an ủi con: "Con trai, lần này chúng ta hãy hạ thấp kỳ vọng xuống. Nếu con không thể vào được trường đại học tốt, chúng ta hãy bằng lòng với điều tốt nhất tiếp theo và đến một trường đại học hạng bình thường!".

Con trai tôi lắc đầu, chỉnh lại kính cận, thể hiện quyết tâm không bao giờ bỏ cuộc. Thấy con kiên trì, tôi không nói được gì. Ngày nào tôi cũng không tập trung làm việc, không ăn ngủ được, chỉ cầu mong con thi đỗ đại học.

Ngày công bố kết quả, tôi vẫn thấy con trai mình buồn bã, như thể trời sập. Đúng lúc gia đình tôi chìm trong tuyệt vọng, mắt con trai tôi đột nhiên sáng lên và nói: "Mẹ ơi, con muốn đi du học. Đây là cơ hội tốt để con có một công việc với mức lương cao khi trở về quê hương".

Ảnh minh họa

Ảnh minh họa

Tôi và chồng đều tốt nghiệp đại học, cao đẳng, tổng lương tháng của chúng tôi hơn 30.000 nhân dân tệ (hơn 109 triệu đồng). Nếu tính cả khoản tiết kiệm của bố mẹ chồng tôi cho cháu trai, chúng tôi có thể nuôi con đi du học được.

Do đó, đầu tiên chúng tôi gửi con trai đến một trung tâm tư vấn và cháu chọn đi du học ở Đức. Cháu nói rằng học phí ở Đức không cao lắm, chỉ khoảng 300.000 nhân dân tệ/năm, (khoảng hơn 1 tỷ đồng) và cháu có thể vừa làm việc vừa học tập ở đó.

Tôi không ngờ rằng vợ chồng tôi lại liều lĩnh cho con đi du học, đó sẽ là khởi đầu cho cuộc sống khốn khổ của chúng tôi.

7 năm vật lộn lấy được một tấm bằng "vô giá trị"

Khi con chúng tôi đi, mọi người xung quanh đều ghen tị, nghĩ rằng chúng tôi khá giả và có thể cho con đi du học ở các nước phát triển. Tuy nhiên, sau khi sang Đức, con trai tôi không vượt qua được rào cản ngôn ngữ.

Con mất một năm rưỡi mới vượt qua được rào cản ngôn ngữ, và con đã chi hơn 100.000 nhân dân tệ (khoảng 363 triệu đồng) cho các loại học phí và đào tạo. Đến khi con chính thức vào đại học thì đã 22 tuổi, đó là độ tuổi tốt nghiệp của những người khác.

Lúc đó, con trai đã có chút hối hận và định quay về nước. Song cháu vẫn cố gắng học thêm 1 năm nữa, mất hơn 300.000 tệ tiền phí thì lại chuyển trường.

Ảnh minh họa

Ảnh minh họa

Vì kỳ vọng cao nhưng kỹ năng lại thấp, nên các trường mà con trai tôi nộp đơn vào có yêu cầu đầu vào cao và con trai tôi luôn trượt kỳ thi.

Cuối cùng, con trai tôi tốt nghiệp từ một ngôi trường vô danh với một chuyên ngành không được ưa chuộng.

Vậy là con trai tôi đã mất 7 năm để lấy được một tấm bằng đại học vô giá trị.

Bố mẹ chi 7,2 tỷ đồng, con tiều tụy, sống bừa bộn, làm nhân viên phục vụ bàn

Khi mới bắt đầu tìm việc, con nhắm đến nước Đức. Tuy nhiên, con gặp phải trở ngại ở khắp mọi nơi. Cuối cùng, con đành chọn công việc làm bồi bàn và dọn dẹp trong một nhà hàng.

Lúc đó, mọi người xung quanh thường hỏi thăm tình hình ở nước ngoài của con trai tôi. Tôi giả vờ miêu tả tình hình ở nước ngoài của con trai tôi rất tuyệt vời. Nhưng sau đó, tôi thở dài và khóc. Tôi đã chi hơn 2 triệu tệ (hơn 7,2 tỷ đồng) để cho con trai tôi đi du học, nhưng cuối cùng nó lại đi làm nhân viên phục vụ bàn.

Những điều khó khăn chưa dừng lại khi con trai tôi bị tai nạn gãy chân. Vợ chồng tôi vội vã bay sang Đức thì òa khóc khi nhìn thấy con, nó trông rất tiều tụy, râu ria xồm xoàm vì không chăm sóc. Nhà cửa bừa bộn. Khi nói về tương lai, trông nó thật ảm đạm.

Nghĩ đến cảnh nó một mình rời xa quê hương, giờ chân nó lại bị thương, phải mất cả trăm ngày xương gãy mới lành, không ai chăm sóc, tôi không nhịn được nữa.

Khi con trai thấy tôi khóc lần nữa, nó đồng ý trở về Trung Quốc cùng tôi.

Ảnh minh họa

Ảnh minh họa

Du học sinh Đức về quê làm anh nông dân

Sau khi vết thương ở chân lành lại, nó đi khắp nơi tìm việc. Nó không đáp ứng được yêu cầu của những công việc có mức lương cao nhưng lại không thích những công việc có mức lương thấp.

Bằng cấp con có chỉ tương đương với bằng tốt nghiệp của một trường đại học hạng ba ở Trung Quốc, và chẳng có giá trị gì. Theo cách này, con trở thành một người vô giá trị và sống nhờ vào cha mẹ.

Suốt ngày thằng bé chỉ biết ở nhà xem tivi, chơi game trên điện thoại khiến vợ chồng tôi luôn phải giấu giếm với hàng xóm vì xấu hổ.

Tuy nhiên, nhốt con trai ở nhà và nuôi con không phải là giải pháp lâu dài. Đôi khi, con ngồi đó ngơ ngác, nhìn mọi người ra vào dưới cầu thang, tôi lo con sẽ bị trầm cảm. Đôi khi, con sẽ bực bội và mất bình tĩnh với chúng tôi, đổ lỗi cho chúng tôi không nuôi con tử tế. Mỗi lần như vậy, nỗi bất bình trong lòng tôi như núi lửa phun trào.

Trong nhiều năm, tôi chán nản và bỏ mặc chính bản thân mình. Chồng tôi thì bán xe để kiếm tiền trang trải sinh hoạt.

Cuối cùng, con trai tôi quyết định chuyển về một vùng nông thôn để sống. Chúng tôi thuê cho con một mảnh đất để trồng cây giống, hoa và cây cảnh.

Mỗi lần nhìn con, tôi và chồng nhìn nhau, không nói nên lời. Con trai chúng tôi đã vượt đại dương và sống ở một nước phương Tây phát triển trong hơn 7 năm, nhưng bây giờ nó lại trở về quê để làm nông dân.

Con giờ đây có khuôn mặt rám nắng, đôi bàn tay thô ráp, và có mùi đất chuẩn một người nông dân chính hiệu.

Tôi vẫn giấu nó với tất cả mọi người, nếu chuyện này bị lộ thì ai cũng cười chúng tôi?

Bán 2 căn nhà nuôi con du học Mỹ, bố mẹ hối hận khi đứa trẻ thành tài, lương 2,6 tỷ đồng/năm, lấy chồng giàu
Bán 2 căn nhà nuôi con du học Mỹ, bố mẹ hối hận khi đứa trẻ thành tài, lương 2,6 tỷ đồng/năm, lấy chồng giàu
Mặc dù con gái có mức lương 2,6 tỷ đồng/năm, lập gia đình và định cư tại Mỹ nhưng người mẹ vẫn cảm thấy hối hận vì quyết định cho con đi du học năm...
Bấm xem >>

Gia đình và Mạng Xã Hội

Link nội dung: https://www.phunuvathoidaivn.com/con-truot-dai-hoc-3-lan-bo-me-chi-72-ty-cho-sang-duc-roi-hoi-han-vo-cung-khi-nhin-dua-tre-ngay-tro-ve-a132381.html