Vợ mất ở tuổi 30, người đàn ông một mình nuôi con, giữ trọn lời hứa năm xưa

Admin

Mỗi độ tháng 10 về, khi mọi người đang chuẩn bị những món quà thật ý nghĩa để tặng người phụ nữ thân yêu của mình thì tôi - một ông bố đơn thân - lại sống trong một khoảng lặng của tâm hồn.

Nhớ ngày Phụ nữ Việt Nam năm 2020, tôi phải tiễn biệt người phụ nữ mình yêu về miền vĩnh hằng. Tôi không bao giờ quên được bông hoa cuối cùng tôi trao cho em, một bông hồng trắng cùng những giọt nước mắt xót xa.

Em ra đi ở tuổi 30, mang theo bao ước mơ dang dở về một mái ấm bình yên, để lại cho tôi cậu con trai vừa tròn 3 tuổi, với niềm tin nhỏ bé rằng “mẹ đi làm xa, chưa về”.

Đau xót lắm, nhưng tôi không thể gục ngã. Tôi phải chăm lo cho con, vừa làm cha, vừa làm mẹ, vừa bù đắp tình cảm. Tôi luôn khắc ghi lời hứa trong cái nắm tay cuối cùng chúng tôi dành cho nhau. Tôi sẽ nuôi con thật tốt, cố gắng ở bên ông bà ngoại thật nhiều. Dẫu phía trước còn nhiều khó khăn, tôi sẽ cố gắng từng ngày.

Có lẽ quãng thời gian khắc nghiệt nhất là những tháng đầu sau khi em mất, dịch Covid-19 ập đến. Con còn nhỏ, đêm đêm khóc gọi mẹ, ngoài đường thì phong tỏa, công việc phải làm online.

Trong căn hộ nhỏ chỉ có hai cha con, giữa bốn bức tường im ắng, nỗi sợ và cô đơn nhiều khi khiến trái tim tôi yếu mềm. Không biết bao đêm, tôi vừa ôm con vừa ru con ngủ mà không cầm được nước mắt.

Nhìn con chìm vào giấc ngủ bình yên, bàn tay nhỏ vẫn nắm chặt tay tôi vì sợ tỉnh dậy không thấy ba, lòng tôi như thắt lại. Tôi chỉ mong hai cha con không nhiễm bệnh, mong mình đủ khỏe để đi tiếp, thực hiện lời hứa hôm nào.

Ai từng sống qua đại dịch hẳn hiểu, khi ấy lương thực, thuốc men là vấn đề nan giải, mọi thứ đều phải nhờ chính quyền hỗ trợ mua hộ. Gia đình tôi cũng vậy, từ đồ ăn, sữa đến thuốc men, đều nhờ bạn bè, người quen giúp đỡ.

Có lẽ do thương cảm trước hoàn cảnh mà gia đình, bạn bè, người quen luôn dành cho tôi sự quan tâm lớn hơn. Những bữa ăn của con tôi vẫn đầy đủ rau, thịt, sữa… Có đồ tươi ngon bạn bè, anh em đều gửi đến.

Chính vì thế, tôi yên tâm vượt qua những ngày khó khăn ấy. Rồi cả hai cha con cũng nhiễm Covid-19. Tôi không hoảng sợ, vì hiểu rằng hoảng loạn chỉ khiến mình bế tắc hơn.

Tôi thực hiện khai báo, cách li, điều trị tại nhà theo hướng dẫn của bác sĩ. May mắn thay, vài người thân làm trong ngành y gọi hướng dẫn tôi theo dõi nhiệt độ, uống thuốc mỗi ngày.

Sau ít hôm, sức khỏe hai ba con ổn định. Tôi tin ở nơi xa, em cũng đang dõi theo, lo lắng và chở che cho chúng tôi.

cha đơn thân Vợ qua đời lúc còn trẻ, tôi trở thành cha đơn thân nhưng không cô đơn. Ảnh minh họa

Theo từng bước con lớn lên, từ lớp mầm non đến tiểu học, tôi luôn đồng hành cùng con. Mỗi sáng đưa con đến trường, tôi kiên trì đứng nhìn cho đến khi con bước hẳn vào lớp, rồi mới yên tâm rời đi.

Khi năm học mới bắt đầu, tôi chủ động gặp thầy cô để chia sẻ hoàn cảnh, mong rằng nếu có dặn dò hay nhắn gửi gì, thầy cô hãy bảo con nói lại với ba, kẻo cô vô tình nói “nhắn với mẹ” khiến con chạnh lòng.

May mắn, thầy cô đều rất cảm thông, luôn dành cho con sự quan tâm và chăm sóc đặc biệt. Tôi vẫn nhớ, hồi con học lớp chồi, cô giáo kể rằng hôm ấy con khóc, không chịu ăn, cô hiệu trưởng phải đưa về phòng, dỗ dành, cho ăn, cho ngủ.

Nghe đến đây tôi thấy xúc động vô cùng, chỉ thầm cảm ơn nhà trường đã quan tâm đến con. Lúc khó khăn nhất, có ai đó quan tâm, dù chỉ là một lời động viên hay một cái bắt tay, cũng khiến ta có thêm niềm tin vào cuộc sống.

Nuôi con một mình, tôi xác định mình vừa là ba, vừa là mẹ, cũng là người bạn đồng hành của con. Tôi không ngại nói lời yêu thương với con hàng ngày. Chính vì vậy, con cảm nhận được tình yêu thương lớn lao của ba, luôn vui vẻ và hạnh phúc.

Nhiều đêm tôi giả vờ ngủ trước, con lấy chăn đắp cho ba, rồi thơm ba. Lúc đó tôi nhận ra, trẻ con tuy nhỏ, nhưng vẫn cảm được tình yêu, vẫn biết thấu hiểu nỗi vất vả của người lớn.

Năm năm đã trôi qua, tôi vẫn luôn nhắc mình về lời hứa cũ. Mỗi ngày, tôi gọi điện cho ông bà nội, ngoại; cuối tuần đưa con về thăm. Nhà ông bà ngoại cách nhà tôi khoảng 5 cây số, nhưng trong lòng tôi, sự gần gũi không tính bằng khoảng cách mà bằng tấm lòng chân thành.

Mỗi dịp hè, nếu có điều kiện, tôi đưa con về quê chơi. Còn Tết, tôi sắp xếp năm về Bắc ăn Tết với ông bà nội, năm ở lại TPHCM với ông bà ngoại.

Con tôi năm nay mới học lớp 3, nhưng dường như con hiểu ba cũng có lúc buồn cô đơn. Con vẫn hay nói: "Ba lấy vợ đi, con muốn có mẹ mới, có em…".

Câu nói ngây thơ ấy khiến tôi lặng người. Có lẽ vì thấy bạn bè có mẹ, nhà mình ít người nên con cũng mong như thế. Ký ức về mẹ trong con giờ chỉ còn qua những tấm ảnh, những đoạn video tôi lưu giữ.

Con chưa hiểu rằng, lý do tôi vẫn ở một mình đến giờ là vì tôi muốn dành trọn tình yêu cho con, để mẹ con nơi xa được an lòng.

Có lẽ sau này, khi con lớn hơn, nếu duyên phận đến, tôi sẽ tìm một người thương hai cha con thật lòng. Tôi không dám mong người đó yêu con như con ruột, chỉ hy vọng họ là một người tốt, biết trân trọng, sẻ chia. 

Cuộc sống của hai ba con tôi bây giờ cũng tốt hơn. Con mỗi ngày một lớn thêm, qua cái nấc hay đau ốm, cảm cúm của trẻ nhỏ.

Con có thể tự ăn, tự học, tự thay đồ… Bạn bè, anh em, đồng nghiệp của tôi cũng luôn động viên, giúp đỡ. Ngày nghỉ, ngày lễ, mọi người chủ động chở con của họ tới chơi với con tôi, hoặc rủ hai ba con đi đâu đó.

Ông bà ngoại giờ chẳng nghĩ tôi là con rể nữa mà coi tôi như con trai vậy. Ông bà luôn chia sẻ mọi chuyện trong gia đình, sẵn sàng đỡ đần tôi, thậm chí cả vấn đề kinh tế.

Nhưng tôi nói với ông bà rằng, điều tôi mong nhất là ông bà khỏe mạnh, là chỗ dựa tinh thần cho con cháu. Nếu ông bà muốn giúp, hãy giữ tiền lại cho cháu, sau này cháu học đại học hay lập gia đình thì cho.

Tôi luôn cảm ơn cuộc đời đã cho tôi những tấm lòng tốt, những tình cảm ấm áp giữa những bất hạnh và mất mát. Tôi chỉ mong mình có đủ năng lượng tích cực để sống tốt hơn vì con, vì bố mẹ, vì những người xung quanh luôn yêu thương, quan tâm mình. 

Độc giả Hao Do

Mời độc giả chia sẻ quan điểm và gửi tâm sự của mình đến chúng tôi. Biết đâu, câu chuyện của bạn có thể giúp ai đó tìm thấy sự đồng cảm, hoặc đơn giản là giúp chính bạn vơi đi những muộn phiền.

Tâm sự gửi về email: [email protected] hoặc bình luận phía cuối bài.

Đưa bố đi tìm bạn đời, bé gái Đồng Nai bật khóc nhắn nhủ điều xúc độngTại chương trình Bạn muốn hẹn hò, bé gái bật khóc nhắn nhủ người phụ nữ được xe duyên với bố của mình.